Truyện online, truyện hot, truyện full, truyện hay cập nhật nhất
Khôn Ninh
Chương 230: Cởi đao
icon
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Ma
    • Tiểu Thuyết
    • Nghị Luận Văn Học
    • Truyện Con Gái
    • Truyện Con Trai
    • Truyện Ngắn
    • Truyện cười
  • Danh Sách Truyện
    • Truyện hot
    • Truyện Full
    • Truyện Mới
    • Truyện Yêu Thích
  • Truyện theo dõi
  • Phim mới

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

  1. Trang chủ
  2. Khôn Ninh
  3. Chương 230: Cởi đao

Chương 230: Cởi đao

Gối đầu kia đánh người cũng không đau, Tạ Nguy đón lấy rồi thả lại cho nàng, bản thân thì đứng một bên, nâng ngón tay áp lên môi, khẽ cười.

Lần này Khương Tuyết Ninh xem như không dám chống lại.

Nàng cắn răng oán hận đứng lên, vội vàng đi ra sau bình phong tắm gội. Chỉ là người ngồi trong chậu tắm chứa đầy nước, mặc dù biết rõ lời nói mới vừa rồi của Tạ Nguy phần lớn là vui đùa, nhưng trong đầu lại thật sự không quên được, không ngừng vang vọng. Nhất thời chỉ cảm thấy cái khăn đang vắt bên cạnh thau tắm đều dơ bẩn, tắm một cái không những rửa ráy sạch sẽ, mà còn tẩy đi những ý nghĩ linh tinh rối loạn trong đầu.

Sau khi Tạ Cư An nói ra một câu kinh thế hãi tục, lại bình tĩnh tự nhiên không một gợn sóng, còn ngồi trước cái bàn dưới cửa sổ đùa nghịch một cây đàn đơn giản tìm thấy mấy ngày trước đây một chút.

Không phải là một cây đàn tốt.

Nhưng trong hoàn cảnh này còn có thể có một cây đàn, là do bọn giáo chúng Thiên giáo cực có ánh mắt lấy lòng.

Hai người đêm nay lại lăn lộn đến nửa đêm mới ngủ được.

Sáng sớm hôm sau, Khương Tuyết Ninh ngủ nướng như thường ngày, tiếp tục ngủ.

Tạ Nguy thì đi ra ngoài nghị sự với Vạn Hưu Tử và những người liên quan như bình thường.

Chiến sự ở tiền tuyến liên tục báo cáo thắng lợi, với Thiên giáo quả thực là uy danh đại chấn, giáo chúng trong phân đà thậm chí lộ vẻ khí phách hăng hái. Rốt cuộc chỉ cần đánh chiếm được phương nam giàu có và đông đúc, sau này ngẫm lại chỉ còn vấn đề đẩy mạnh tiến công về phương bắc. Ngay cả đám giá áo túi cơm, ngồi không ăn bám của triều đình, trước đó đều bị bọn họ đánh đến hoa rơi nước chảy, bị đánh cho tơi bời, quả thực có thể gọi là “Không chịu nổi một kích”, sau đó lại mạnh lên chỉ sợ cũng không tốt hơn được. Như vậy xem ra, đánh thẳng đến kinh thành cũng không phải việc khó.

Đến lúc đó chính là thiên hạ của Thiên giáo, mà bọn họ là chủ nhân của vương triều mới!

Vài vị phân đà chủ nói chuyện, có thể nói là mặt mày hồng hào, đối với Tạ Nguy tuy rằng vẫn khách khí như cũ, nhưng rốt cuộc hắn chỉ có thể xem như một nửa tù nhân, mà tiền tuyến liên tục báo cáo thắng lợi liền có công lao.

Ai có thể thừa nhận công lao này thuộc về Tạ Nguy đâu?

Không phải chỉ là vẽ một bản đồ bố phòng hay sao?

Nói đến cùng, có thể ưng thuận, xét đến cùng là giáo chúng Thiên giáo vô số, sĩ khí quân đội được tổ chức lại thật sự kinh người, chút thủ đoạn này của Tạ Nguy chẳng qua là “Dệt hoa trên gấm”, có tất nhiên là tốt, còn không có cũng không quan trọng như vậy.

Cho nên khi nghị sự trong bữa tiệc, bàn tay những người này vỗ ngực mình vang dội như quạt hương bồ, mặt mày đều có chút khí thế bễ nghễ thiên hạ, chỉ nói: “Giáo đầu yên tâm, sau khi chiếm hai tỉnh Giang Chiết, lại có vài vạn người đầu quân cho ta. Bây giờ, cờ xí giáo ta đến nơi nào, dân tâm liền theo tới nơi đó, triều đình thua chạy như cỏ lướt theo ngọn gió. Thế lực cạn kiệt, vận số đã hết, tương lai giáo đầu chính là tân chủ của thiên hạ!”

Vạn Hưu Tử nghe vậy, tất nhiên vui vô cùng.

Tuy hắn biết những lời này có chút nịnh nọt, nhưng mấy vạn người kéo đến tòng quân đúng thật là không giả, triều đình nếm mùi thất bại quân tâm tan rã càng là không giả, trên đời này ai lại không thích nghe lời nịnh nọt đâu?

Tạ Nguy đứng yên ở một bên, nghe vậy cũng không bình luận câu nào.

Nếu ông trời muốn bắt hắn chết, trước tiên phải khiến bọn họ quay cuồng.

Mấy vạn người tòng quân thì làm sao? Đánh giặc không đơn giản như ăn cơm, bá tánh bình thường có nghề nghiệp đứng đắn, ai nguyện ý mạo hiểm rơi đầu mà tòng quân đâu? Nơi này chỉ sợ phần lớn đều là lưu dân sơn phỉ, có tật xấu. Nếu có người ước thúc, dần dần cũng có thể điều chỉnh tác chiến; nhưng nếu không có ai ước thúc, hoặc ước thúc không đúng cách, có trời mới biết sẽ phát triển thành cái dạng gì.

Chỉ là nếu những người này không hỏi, hắn tất nhiên sẽ không chủ động đề cập tới.

Phía trước đã là hố, cứ nhìn bọn họ nhảy xuống như vậy, cớ sao không làm?

Đêm qua hắn đã nói thẳng kế hoạch của mình cho Khương Tuyết Ninh, tiến triển trong hơn nửa tháng sau đó cũng cơ hồ hoàn toàn phù hợp với phỏng đoán của hắn.

Sau khi đến phân đà Hứa Xương, tiền tuyến lại truyền đến tin chiến thắng ――

Đại quân thiên giáo lại lần nữa chiếm được một thành, lúc này đây thậm chí đều không có thương vong quá lớn, đánh đến khi binh sĩ thủ thành một nửa chống đỡ không nổi, một nửa tiến công như thủy triều, cuối cùng mở cửa thành đầu hàng.

Một trận chiến này càng nâng cao sĩ khí hơn các trận chiến trước.

Triều đình đều chủ động mở cửa thành đầu hàng, chuyện này chứng minh cái gì?

Chứng minh uy danh Thiên giáo bọn họ đã đến mức đánh bại người khác mà không cần chiến, việc hoàn toàn đánh sập triều đình chẳng qua là vấn đề sớm muộn.

Bởi vì trận chiến này tiêu hao không lớn, chỉ đơn giản điều chỉnh một chút, thậm chí cũng chưa kịp nghỉ ngơi thở ra một hơi, lại tiếp tục hành quân thần tốc về phía trước, đi tấn công thành tiếp theo.

Loại đấu pháp này, ai có thể ngờ được?

Châu phủ kia vốn không hề được chuẩn bị, cũng không thu được bất kỳ tiếng gió nào trước, đám người đánh tới cửa mới vội vàng phản ứng, nhưng đã muộn rồi. Các quan viên châu phủ đều bị bắt lại, dạo phố thị chúng, đẩy lên đoạn đầu đài, dưới ánh mắt của bá tánh trong thành, bị bọn họ chém đầu.

Cho nên, bọn họ ở Hứa Xương khoảng mười ngày, mới chuyển tới Nam Dương, nhưng sau khi tới Nam Dương chưa đến hai ngày, liền có tin chiến thắng truyền đến.

Chợt nghe thấy tin tức, cả phân đà đều vì thế mà sôi trào!

Ngay cả Vạn Hưu Tử cũng không nhịn được, mặt mày hồng hào, cười to không ngừng, liên tục tán thưởng bọn họ làm tốt lắm. Nếu tiền tuyến lại thắng, đơn giản không ở Nam Dương lâu, lập tức khởi hành đi phủ Nhữ Ninh trước.

Khương Tuyết Ninh đã biết được toàn bộ kế hoạch của Tạ Nguy, dọc đường đi tất nhiên cũng không khỏi đổ mồ hôi thay hắn, sợ Vạn Hưu Tử lựa chọn thời gian động thủ trước Tạ Nguy.

Cũng may Vạn Hưu Tử vẫn luôn không có động tĩnh.

Nhưng khi nghe nói sắp sửa phải đến phủ Nhữ Ninh, trái tim nàng thực sự như bị treo cao lên: Bởi vì, Nhữ Ninh chính là nơi động thủ mà Tạ Nguy đã chọn lúc trước, thắng bại là trong lần này!

*

Chớp mắt đã là tháng ba ở Giang Nam, vạn vật như thay áo mới, dương liễu lả lướt.

Buổi chiều hôm nay, mọi người khởi hành đến Nhữ Ninh trước.

Khương Tuyết Ninh đi cùng xe với Tạ Nguy.

Trước sau xe ngựa đều là giáo chúng Thiên giáo, ngay cả phu xe đánh xe cũng là cao thủ trong giáo, hai người cũng không dám trắng trợn táo bạo mà nói cái gì đó.

Tạ Nguy cầm một quyển cầm phổ đang xem.

Khương Tuyết Ninh nhìn hắn trầm ổn như vậy, đến lúc này rồi mà còn có thể tĩnh tâm xem phổ, không khỏi bội phục: “Ngươi thật sự còn xem nổi sao.”

Ngón tay Tạ Nguy nhẹ nhàng đặt trên quyển sách ố vàng bên cạnh, ngước mắt liếc nhìn nàng một cái, nhẹ nhàng cười, chỉ nói: “Mỗi khi có chuyện lớn phải bình tâm tĩnh khí, ngươi nha, nóng nảy thật sự.”

Khương Tuyết Ninh trợn trắng mắt.

Tạ Nguy biết trong lòng nàng chính là có tính tình như vậy, nhưng mặc dù nhìn nàng trợn trắng mắt, đều cảm thấy có một loại oán trách nũng nịu, mang theo một chút thật tình không giả bộ không mượn cớ che đậy, trong lòng bất giác triền miên, cũng không muốn nhẫn nại gì cả, duỗi tay vớt người lại đây, ôm ngồi trên đùi mình, nắm lấy chiếc eo nhỏ một tay có thể ôm hết, hôn môi dịu dàng.

Đổi lại kiếp trước, Khương Tuyết Ninh cũng không dám nghĩ mình và Tạ Nguy có thể thân mật như thế, ôm ôm ấp ấp đều coi như chuyện bình thường như vậy. Mới đầu tất nhiên là không quen mà phản kháng, có thể trốn không thoát, cũng không tiện né tránh, qua hơn một tháng, dần dần không còn cái loại phòng bị không thoải mái như lúc ban đầu, bắt đầu quen dần với nó.

Giống như là uống rượu.

Mới vừa uống mấy ngụm cay độc không quen, nhưng ba bốn ly xuống bụng, bốc lên mặt, đầu óc lâng lâng choáng váng, không biết vì sao, thậm chí có thể từ trạng thái say sưa này cảm thấy một loại giải thoát khỏi mọi thứ, có được niềm vui sướng duy nhất trên đời này.

Miệng nàng thơm thơm nho nhỏ, đầu lưỡi mềm mại, bị hắn ngậm vào miệng, bất giác liền mặt đỏ tai hồng.

Rốt cuộc bây giờ vẫn là ban ngày.

Trước kia đều vào ban đêm, lại luôn có một tầng hắc ám bao phủ, bây giờ lại là ngươi có thể thấy rõ ta, ta có thể thấy rõ ngươi, hơn nữa màn xe ngựa còn thỉnh thoảng bị gió thổi tốc lên một góc, làm người ta thấy được vó ngựa đang chạy bên ngoài, góc áo rũ xuống của giáo chúng.

Mặc dù Khương Tuyết Ninh da mặt dày, cũng không dám làm càn trong tình huống này.

Mắt thấy Tạ Nguy đã đi quá xa, nàng không khỏi trừng mắt.

Hắn đột nhiên bật cười thành tiếng, dựa vào người nàng, chậm rãi buông hai tay xuống, chỉ ôm nàng vào lòng, dựa lưng vào vách sau xe ngựa. Ánh mắt thay đổi, nhìn về phía góc màn xe thỉnh thoảng bị tốc lên, sâu thẳm trong đáy mắt lại không nhẹ nhàng như hắn biểu hiện ra ngoài.

Phủ Nhữ Ninh dần dần tới gần.

Sắc trời cũng dần dần tối sầm.

Khương Tuyết Ninh khẽ cau mày và lau đi khóe môi nhòe nhoẹt son môi, chỉ nghĩ lúc trước Tạ Cư An làm một vài việc sẽ còn thẹn thùng, nhưng cố tình đặc biệt có thể giả bộ, rất khó bị người ta nhìn ra, bây giờ lại quen cửa quen nẻo, coi như chuyện bình thường như ăn cơm uống nước.

Nàng âm thầm chửi thầm, ngược lại không chú ý tới Tạ Nguy.

Một lúc lâu sau ngước mắt lên đã thấy hắn cúi đầu cởi chuôi dao cất giấu trên cổ tay mình ra.

Từ sau đêm giết người đó ở Lạc Dương, mảnh lưỡi dao hơi mỏng này đã bị Tạ Nguy giấu đi, không còn xuất hiện trước mặt người khác. Mà ngày ấy sau khi hắn dùng đao này giết người, lại bổ thêm một đao càng sâu ở miệng vết thương, dù sao người Thiên giáo không giữ thi thể để điều tra, không dễ dàng nhìn ra miệng vết thương có gì khác biệt, chỉ cho là bị giết bởi chuôi đao mà hắn đoạt được, tất nhiên chưa bao giờ hoài nghi, cho nên từ đầu tới đuôi cũng không biết trên người hắn còn có một chuôi đao như vậy!

Giờ phút này mắt thấy hắn cởi đao, mí mắt Khương Tuyết Ninh đều giật giật một chút.

Nhưng sau khi Tạ Nguy cởi đao xuống, thế mà bảo nàng duỗi tay.

Nàng không rõ nguyên do.

Tạ Nguy lại nhấp môi, rũ mi mắt, chỉ kéo cánh tay nàng qua, cột chuôi đao mỏng kia vào giữa cổ tay nàng, nói: “Đến lúc đó không rõ tình huống, nếu có loạn, chưa chắc có thể để ý chu toàn. Cách mấy năm rồi, nếu bên trong mật thất có gì đó ngoài ý muốn…”

Đáy mắt phủ lên một mảnh âm u.

Hắn không có nói thêm gì nữa.

Khương Tuyết Ninh bỗng nhiên có chút hoảng hốt, nhìn hắn, lại chậm rãi cúi đầu, nhìn lưỡi dao giữa cổ tay mình, từ từ giơ tay ấn xuống, lại hỏi như mê sảng: “Cho ta đao làm cái gì?” Tạ Nguy cảm thấy vẻ mặt nàng có chút kỳ quái.

Liền trả lời trước: “Ngươi mang theo lưỡi dao sắc bén thì tốt hơn hai tay trống trơn. Vạn nhất có việc gì, có thể dùng để phòng thân. Tuy ngươi chưa chắc dùng đến, nhưng mang theo vẫn tốt hơn là không mang.”

Tiếp theo lại hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Giờ khắc này, trước mắt Khương Tuyết Ninh lại trở nên mơ hồ, nước mắt rơi xuống rào rạt.

Đời trước, Tạ Nguy cũng sai người đưa tới một cây chủy thủ.

Chỉ lặng lẽ gác trên khay sơn mài.

Thái giám tới cũng không dám nói nhiều một câu, chỉ nói là Tạ thái sư chọn đưa cho nàng. Mà lúc đó trên dưới triều dã, bởi vì Yến Lâm thường xuyên ra vào cung cấm của nàng, sôi nổi trách mắng nàng đồi phong bại tục, hồng nhan họa thủy, gây hại vô cùng, muốn nàng tuẫn táng vì tiên hoàng…

Nhưng nàng còn có thể làm gì đây?

Yến Lâm bắt nạt nàng, nàng không thể chống đỡ. Nghĩ tới nghĩ lui, thật vất vả mua được tiểu thái giám cung Càn Thanh, để nàng đi vào, giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, muốn cầu xin hắn che chở.

Chẳng sợ cảm thấy hèn kém, tự tiến chẩm tịch.

Nhưng mà sáng sớm hôm sau liền nghe nói tiểu thái giám kia bị phạt.

Lúc chạng vạng, đã có người đưa chủy thủ tới.

Cùng với vỏ, được khảm đá quý, rất tinh xảo, nhưng ánh tà dương như máu, bao phủ mũi nhận băng giá, thật sự lạnh đến thấu xương.

Tạ Nguy thấy nàng khóc, không khỏi có chút vô thố, giơ tay gạt lệ cho nàng.

Nhưng nước mắt lại dường như không ngừng lại.

Một lúc lâu sau nàng mới hoàn hồn lại, vùi mặt vào khuỷu tay, nhắm chặt hai mắt, khàn giọng chậm rãi nói: “Ta không có việc gì.”

Ánh nắng bên ngoài chiếu nghiêng nghiêng, ngựa xe lộc cộc, rốt cuộc đã tới phủ Nhữ Ninh rồi.
Truyện : Khôn Ninh
Tác giả : Thời Kính
Đánh giá
5/5 của 1 đánh giá
  • facebook
  • twitter
  • google

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi

Truyện cùng thể loại

Tổng Tài Xấu Xa Cảm Phiền Tránh Ra
5

Tổng Tài Xấu Xa Cảm Phiền Tránh Ra

Ngôn Tình Khác
Tư Không Vũ Tịch
17 View
Ngôn Tình Khác
Kẹo Ngọt
5

Kẹo Ngọt

Ngôn Tình Full
Lê Tửu Nhi
6 View
Ngôn Tình Full
Sau Khi Ta Bị Sư Huynh Chứng Đạo
5

Sau Khi Ta Bị Sư Huynh Chứng Đạo

Tiên Hiệp Huyền Huyễn
Tam Thiên Phong Tuyết
33 View
Tiên Hiệp Huyền Huyễn
Tơ Vương Như Nước
5

Tơ Vương Như Nước

Ngôn Tình Full
Zhihu/Trần Trần
8 View
Ngôn Tình Full
Biểu Thúc Luôn Bắt Nạt Ta Đến Phát Khóc
5

Biểu Thúc Luôn Bắt Nạt Ta Đến Phát Khóc

Ngôn Tình Sủng
Thu Sắc Vị Ương
9 View
Ngôn Tình Sủng
Làm Thế Nào Để Cuộc Sống Trở Nên Khó Khăn Hơn - Xa Li Tửu
5

Làm Thế Nào Để Cuộc Sống Trở Nên Khó Khăn Hơn - Xa Li Tửu

Ngôn Tình Full
Xa Li Tửu
22 View
Ngôn Tình Full
Bạn Trai Cũ Tôi
5

Bạn Trai Cũ Tôi "Mang Thai"

Ngôn Tình Full
Zhihu
12 View
Ngôn Tình Full
Thuận Tụng Thời Nghi
5

Thuận Tụng Thời Nghi

Ngôn Tình Full
Hàm Hàng
18 View
Ngôn Tình Full
Bảo Mẫu Ma Thú
5

Bảo Mẫu Ma Thú

Ngôn Tình Huyền Huyễn
Giấc Mơ Nhỏ Nhoi
11 View
Ngôn Tình Huyền Huyễn
Hỗ Trợ Mạnh Nhất [Thực Tế Ảo]
5

Hỗ Trợ Mạnh Nhất [Thực Tế Ảo]

Huyền Huyễn Xuyên Không
Nghiên Sở
86 View
Huyền Huyễn Xuyên Không
Tứ Vương Phi
5

Tứ Vương Phi

Ngôn Tình Xuyên Không
Yuriko2002
30 View
Ngôn Tình Xuyên Không
Vương Phi Của Ta Là Cọp Mẹ
5

Vương Phi Của Ta Là Cọp Mẹ

Ngôn Tình Cung Đấu
Ngữ Tuyết
14 View
Ngôn Tình Cung Đấu
Mất Khống Chế - Tiểu Thất Tể Tử
5

Mất Khống Chế - Tiểu Thất Tể Tử

Ngôn Tình Full
Tiểu Thất Tể Tử
10 View
Ngôn Tình Full
Yến Kinh Khuê Sát
5

Yến Kinh Khuê Sát

Ngôn Tình Cổ Đại
Thước Thượng Tâm Đầu
43 View
Ngôn Tình Cổ Đại
Ngoảnh Mặt Lại Gặp Được Người
5

Ngoảnh Mặt Lại Gặp Được Người

Ngôn Tình Full
Bình Sinh Hoan
14 View
Ngôn Tình Full
Chương
Chương 229: Không biết xấu hổ
Chương 230: Cởi đao
truyện hot
Bá Chủ Vạn Linh Chi Hệ Thống
1
Bá Chủ Vạn Linh Chi Hệ Thống
Vạn Linh Thần Giới là một bộ truyện cực kì nổi tiếng, Nguyên Du là một fan lớn của bộ truyện này.

Say mê đến nỗi hắn có đủ mô hình nhân vật.

Một ngày, hắn đang say sưa đọc truyện, lại không ngờ chiếc điện thoại đang sạc dần nóng lên, sau đó phát nổ.

Và....hắn đi đời!

Tỉnh dậy một lần nữa hắn thấy mình đã xuyên không, còn có được một cái hệ thống. Nhưng không ngờ hắn lại xuyên không vào một nhân vật quần chúng ở Vạn Linh Thần Giới.

"Vãi, kịch bản hình như hơi sai nha!"

Cùng đi theo hắn chinh phục hết mĩ nữ, bón hành cho main, làm bá chủ thế giới!
Huyền Huyễn Dị Giới
143 chương
4139 View
Dạ Gia Nhị Thiếu
Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng
2

Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

4247 View
Thê Tử Bên Gối Của Tà Vương
3

Thê Tử Bên Gối Của Tà Vương

4033 View
Vô Tận Trùng Sinh
4

Vô Tận Trùng Sinh

4052 View
Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi
5

Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi

4057 View
Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
6

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

4036 View
Xem tất cả
truyện mới cập nhật
Sau Khi Sống Lại Bị Ép Tương Tác Tốt

Sau Khi Sống Lại Bị Ép Tương Tác Tốt

129 View
Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong

Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong

53 View
Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

98 View
Yêu Em Rất Nhiều – Đào Hòa Chi

Yêu Em Rất Nhiều – Đào Hòa Chi

269 View
Lạt Mềm

Lạt Mềm

14 View
Bảo Mẫu Ma Thú

Bảo Mẫu Ma Thú

10 View
Thể loại
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Truyện Kiếm Hiệp Truyện Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Truyện Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Truyện Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện Ngắn Truyện cười
Tác giả hot
Tự Khê Hắc Vân Dâm Dâm Công Tử Cổ Đạo Kinh Hồng Thập Vĩ Thỏ Táo Ú Kim Dung Cố Mạn Lục Xu Ân Tầm Phỉ Ngã Tư Tồn Nguyễn Nhật Ánh
Truyện online, truyện hot, truyện full, truyện hay cập nhật nhất

Website đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các truyện hot , truyện hay và mới nhất như đọc truyện ngôn tình full, truyện full, truyện đam mỹ, truyện sắc hiệp , truyện cười, truyện xuyên không, truyện teen, truyện huyền huyễn, truyện tiên hiệp, đọc truyện , truyện trọng sinh, truyện bách hợp, truyện light novel, truyện dị giới, truyện h, cao H được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Chúc các bạn mê đọc truyện , hội yêu thích đọc truyện ngôn tình có 1 phút giây thư giãn tuyệt vời nhất cùng web Truyện Hot Full nhé.

LIÊN HỆ VỚI CHÚNG TÔI

Số 3, Phố Nguyễn Cơ Thạch, Mỹ Đình, Từ Liêm, Hà Nội

[email protected] 0328501844

  • Privacy & Policy
  • Terms of services
  • Contact Page

Copyright truyenhotfull.com 2020. All rights reserved

Copyright truyenhotfull.com 2020. All rights reserved

  • DMCA.com Protection Status
  • facebook
  • twitter
  • linkedin
  • instagram